Lev Ivanovich Oshanin (tiếng Nga: Лев Ив`а́нович Оша́нин,
17 tháng 5 năm 1912 – 31 tháng 12 năm 1996) là nhà thơ Nga Xô Viết, tác giả lời của rất nhiều bài hát nổi tiếng, người đoạt giải thưởng Nhà nước Liên Xô, giải thưởng Liên hoan sinh viên Thế giới.
Tiểu sử:
Lev Oshanin sinh ở thành phố Rybinsk, tỉnh Yaroslavl. Từ năm lên 10 tuổi sống ở Moskva. Từ năm 16 tuổi bắt đầu làm công nhân ở nhà máy và làm phóng viên của nhiều tờ báo và tạp chí. Những năm 1936 – 1939 học trường viết văn M. Gorky nhưng không tốt nghiệp vì lý do sức khỏe. Năm 1941 vào Hội nhà văn Liên Xô. Thời kỳ Thế chiến II, Lev Oshanin làm ở nhiều tờ báo của quân đội, thường đến các mặt trận đọc thơ cho những người lính đang chiến đấu.
Từ năm 1954 ông giảng dạy ở trường viết văn Gorky (được phong hàm giáo sư từ năm 1973). Ngoài giảng dạy và sáng tác, ông còn tổ chức những cuộc hội thảo (seminar) thường xuyên dành cho các nhà thơ trẻ và điều hành những cuộc hội thảo này cho đến cuối đời. Lev Oshanin là một trong những nhà thơ, tác giả lời của nhiều bài hát nổi tiếng nhất. Bài thơ Những nẻo đường hành quân (Дороги) được phổ nhạc đã trở thành một trong những bài hát được yêu thích nhất. Khi người ta hỏi tướng Giu-cốp về những bài hát hay nhất của Thế chiến II, vị tướng vĩ đại nêu tên 3 bài hát mà ông yêu thích nhất, trong đó có bài hát này.
Những năm đầu tiên của chiến tranh lạnh, ông viết Bài ca thanh niên dân chủ thế giới (Гимн демократической молодежи мира, 1947). Thập niên 1950 – 1960 ông có các bài Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng (Пусть всегда будет солнце), Bài ca về tuổi trẻ âu lo (Песня о тревожной молодости)… và nhiều bài hát nổi tiếng khác. Ngoài những bài thơ hay được phổ nhạc, Lev Oshanin còn nổi tiếng ở mảng thơ trữ tình mà bài thơ Nếu yêu thì đi tìm (Если любишь – найди) trích dưới đây là một ví dụ.
Lev Oshanin được tặng nhiều giải thưởng của nhà nước Liên Xô. Thành phố Rybinsk dựng tượng ông cầm cuốn sách nhìn ra sông Volga. Ông mất ở Moskva ngày 31 tháng 12 năm 1996.
Tác phẩm:
*Этажи (1930)
* Песнь о Куэльпоре (1937)
*Твое личное дело (1953)
*Я тебя найду, 1957)
* Мой друг Борис (1944).
*Дети разных народов (1950)
*Стихи о любви (1957)
*Я и ты (1962)
*Просто я работаю волшебником (1966)
*Шел я сквозь вьюгу (1970)
*Островитяне (1972)
*Издалека - долго (1977)
* Самолеты и соловьи (1982)
*Пока я дышать умею (1985)
*Баллады (1987)
*Осколки любви (1992)
Tiểu sử:
Lev Oshanin sinh ở thành phố Rybinsk, tỉnh Yaroslavl. Từ năm lên 10 tuổi sống ở Moskva. Từ năm 16 tuổi bắt đầu làm công nhân ở nhà máy và làm phóng viên của nhiều tờ báo và tạp chí. Những năm 1936 – 1939 học trường viết văn M. Gorky nhưng không tốt nghiệp vì lý do sức khỏe. Năm 1941 vào Hội nhà văn Liên Xô. Thời kỳ Thế chiến II, Lev Oshanin làm ở nhiều tờ báo của quân đội, thường đến các mặt trận đọc thơ cho những người lính đang chiến đấu.
Từ năm 1954 ông giảng dạy ở trường viết văn Gorky (được phong hàm giáo sư từ năm 1973). Ngoài giảng dạy và sáng tác, ông còn tổ chức những cuộc hội thảo (seminar) thường xuyên dành cho các nhà thơ trẻ và điều hành những cuộc hội thảo này cho đến cuối đời. Lev Oshanin là một trong những nhà thơ, tác giả lời của nhiều bài hát nổi tiếng nhất. Bài thơ Những nẻo đường hành quân (Дороги) được phổ nhạc đã trở thành một trong những bài hát được yêu thích nhất. Khi người ta hỏi tướng Giu-cốp về những bài hát hay nhất của Thế chiến II, vị tướng vĩ đại nêu tên 3 bài hát mà ông yêu thích nhất, trong đó có bài hát này.
Những năm đầu tiên của chiến tranh lạnh, ông viết Bài ca thanh niên dân chủ thế giới (Гимн демократической молодежи мира, 1947). Thập niên 1950 – 1960 ông có các bài Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng (Пусть всегда будет солнце), Bài ca về tuổi trẻ âu lo (Песня о тревожной молодости)… và nhiều bài hát nổi tiếng khác. Ngoài những bài thơ hay được phổ nhạc, Lev Oshanin còn nổi tiếng ở mảng thơ trữ tình mà bài thơ Nếu yêu thì đi tìm (Если любишь – найди) trích dưới đây là một ví dụ.
Lev Oshanin được tặng nhiều giải thưởng của nhà nước Liên Xô. Thành phố Rybinsk dựng tượng ông cầm cuốn sách nhìn ra sông Volga. Ông mất ở Moskva ngày 31 tháng 12 năm 1996.
Tác phẩm:
*Этажи (1930)
* Песнь о Куэльпоре (1937)
*Твое личное дело (1953)
*Я тебя найду, 1957)
* Мой друг Борис (1944).
*Дети разных народов (1950)
*Стихи о любви (1957)
*Я и ты (1962)
*Просто я работаю волшебником (1966)
*Шел я сквозь вьюгу (1970)
*Островитяне (1972)
*Издалека - долго (1977)
* Самолеты и соловьи (1982)
*Пока я дышать умею (1985)
*Баллады (1987)
*Осколки любви (1992)
Một số bài thơ
BÀI CA VỀ TUỔI TRẺ ÂU LO
Mối quan tâm của ta thật giản đơn
Mối quan tâm của ta là như vậy:
Sao cho đất nước này sống mãi
Và không còn sự lo lắng nào hơn!
Dù những vì sao rơi rụng trong đêm…
Và dù tuyết rơi, và cơn gió thổi
Con tim này vẫn luôn vẫy gọi
Ta đi vào sự lo lắng xa xăm.
Thì cứ để mặc cho anh và em
Tai họa này tiếp theo tai họa khác
Nhưng tình bạn của hai chúng mình
Mãi theo anh cho đến ngày anh chết.
Một khi anh hãy còn biết đi
Một khi hãy còn biết cách nhìn ngó
Một khi anh hãy còn biết thở
Thì anh chỉ đi về phía trước kia.
Và mỗi người trong cuộc đời vẫn thế
Tình yêu mà ta đã gặp một lần
Cùng với bạn, và như bạn, can trường
Tình yêu sẽ cùng vượt qua bão tố.
Chớ nghĩ rằng tất cả đã hát xong
Rằng bão tố tất cả giờ im lặng.
Bạn hãy sẵn sàng cho mục đích lớn
Và sẽ tìm ra bạn giữa vinh quang.
Dù những vì sao rơi rụng trong đêm…
Và dù tuyết rơi, và cơn gió thổi
Con tim này vẫn luôn vẫy gọi
Ta đi vào sự lo lắng xa xăm.
Песня о тревожной молодости
Забота у нас простая,
Забота наша такая:
Жила бы страна родная,
И нету других забот!
И снег, и ветер,
И звёзд ночной полёт..
Меня мое сердце
В тревожную даль зовёт.
Пускай нам с тобой обоим
Беда грозит за бедою,
Но дружба моя с тобою
Лишь вместе со мной умрёт.
Пока я ходить умею,
Пока глядеть я умею,
Пока я дышать умею,
Я буду идти вперёд!
И так же, как в жизни каждый,
Любовь ты встретишь однажды,-
С тобою, как ты, отважно
Сквозь бури она пройдёт.
Не думай, что всё пропели,
Что бури все отгремели.
Готовься к великой цели,
А слава тебя найдёт!
И снег, и ветер,
И звёзд ночной полёт..
Меня мое сердце
В тревожную даль зовёт.
NẾU YÊU THÌ ĐI TÌM
Trong điệu nhảy vũ hội buổi tối này
Bàn tay anh lên tay em khẽ chạm
Và bỗng nhiên như từ đâu cơn nóng
Cơn nóng rần rần trong những ngón tay.
Sau đó ở đâu anh không còn nhớ
Chỉ nhớ bờ môi trong phút lặng im
Và chỉ những lời em nói với anh
Những lời thì thầm trước lúc từ giã:
Nếu yêu thì đi tìm
Nếu muốn thì đến gặp
Cho ngày còn dấu vêt.
Nhưng nếu chẳng có tình
Thì gọi em vô ích
Anh chẳng tìm thấy em.
Và từng đêm tôi mơ chẳng vô tình
Về chiếc ghế trong đêm dài giá lạnh
Và làn da dịu dàng khi khẽ chạm
Lên bàn tay trần sạm nắng của em.
Chẳng lẽ không còn quay lại nữa chăng
Cái đêm hè mơ màng thiu thiu ngủ
Giọng nói thân thương thì thào to nhỏ
Và êm đềm hơi thở nhẹ của em:
Nếu yêu thì đi tìm
Nếu muốn thì đến gặp
Cho ngày còn dấu vêt.
Nhưng nếu chẳng có tình
Thì gọi em vô ích
Anh chẳng tìm thấy em.
Если любишь – найди
В этот вечер в танце карнавала
Я руки твоей коснулся вдруг.
И внезапно искра пробежала
В пальцах наших встретившихся рук.
Где потом мы были, я не знаю,
Только губы помню в тишине,
Только те слова, что, убегая,
На прощанье ты шепнула мне:
Если любишь - найди,
Если хочешь - приди,
Этот день не пройдет без следа.
Если ж нету любви,
Ты меня не зови,
Все равно не найдешь никогда.
И ночами снятся мне недаром
Холодок оставленной скамьи,
Тронутые ласковым загаром
Руки обнаженные твои.
Неужели не вернется снова
Этой летней ночи забытье,
Тихий шепот голоса родного,
Легкое дыхание твое:
Если любишь - найди,
Если хочешь - приди,
Этот день не пройдет без следа.
Если ж нету любви,
Ты меня не зови,
Все равно не найдешь никогда.
BÀI CA VỀ TUỔI TRẺ ÂU LO
Mối quan tâm của ta thật giản đơn
Mối quan tâm của ta là như vậy:
Sao cho đất nước này sống mãi
Và không còn sự lo lắng nào hơn!
Dù những vì sao rơi rụng trong đêm…
Và dù tuyết rơi, và cơn gió thổi
Con tim này vẫn luôn vẫy gọi
Ta đi vào sự lo lắng xa xăm.
Thì cứ để mặc cho anh và em
Tai họa này tiếp theo tai họa khác
Nhưng tình bạn của hai chúng mình
Mãi theo anh cho đến ngày anh chết.
Một khi anh hãy còn biết đi
Một khi hãy còn biết cách nhìn ngó
Một khi anh hãy còn biết thở
Thì anh chỉ đi về phía trước kia.
Và mỗi người trong cuộc đời vẫn thế
Tình yêu mà ta đã gặp một lần
Cùng với bạn, và như bạn, can trường
Tình yêu sẽ cùng vượt qua bão tố.
Chớ nghĩ rằng tất cả đã hát xong
Rằng bão tố tất cả giờ im lặng.
Bạn hãy sẵn sàng cho mục đích lớn
Và sẽ tìm ra bạn giữa vinh quang.
Dù những vì sao rơi rụng trong đêm…
Và dù tuyết rơi, và cơn gió thổi
Con tim này vẫn luôn vẫy gọi
Ta đi vào sự lo lắng xa xăm.
Песня о тревожной молодости
Забота у нас простая,
Забота наша такая:
Жила бы страна родная,
И нету других забот!
И снег, и ветер,
И звёзд ночной полёт..
Меня мое сердце
В тревожную даль зовёт.
Пускай нам с тобой обоим
Беда грозит за бедою,
Но дружба моя с тобою
Лишь вместе со мной умрёт.
Пока я ходить умею,
Пока глядеть я умею,
Пока я дышать умею,
Я буду идти вперёд!
И так же, как в жизни каждый,
Любовь ты встретишь однажды,-
С тобою, как ты, отважно
Сквозь бури она пройдёт.
Не думай, что всё пропели,
Что бури все отгремели.
Готовься к великой цели,
А слава тебя найдёт!
И снег, и ветер,
И звёзд ночной полёт..
Меня мое сердце
В тревожную даль зовёт.
NẾU YÊU THÌ ĐI TÌM
Trong điệu nhảy vũ hội buổi tối này
Bàn tay anh lên tay em khẽ chạm
Và bỗng nhiên như từ đâu cơn nóng
Cơn nóng rần rần trong những ngón tay.
Sau đó ở đâu anh không còn nhớ
Chỉ nhớ bờ môi trong phút lặng im
Và chỉ những lời em nói với anh
Những lời thì thầm trước lúc từ giã:
Nếu yêu thì đi tìm
Nếu muốn thì đến gặp
Cho ngày còn dấu vêt.
Nhưng nếu chẳng có tình
Thì gọi em vô ích
Anh chẳng tìm thấy em.
Và từng đêm tôi mơ chẳng vô tình
Về chiếc ghế trong đêm dài giá lạnh
Và làn da dịu dàng khi khẽ chạm
Lên bàn tay trần sạm nắng của em.
Chẳng lẽ không còn quay lại nữa chăng
Cái đêm hè mơ màng thiu thiu ngủ
Giọng nói thân thương thì thào to nhỏ
Và êm đềm hơi thở nhẹ của em:
Nếu yêu thì đi tìm
Nếu muốn thì đến gặp
Cho ngày còn dấu vêt.
Nhưng nếu chẳng có tình
Thì gọi em vô ích
Anh chẳng tìm thấy em.
Если любишь – найди
В этот вечер в танце карнавала
Я руки твоей коснулся вдруг.
И внезапно искра пробежала
В пальцах наших встретившихся рук.
Где потом мы были, я не знаю,
Только губы помню в тишине,
Только те слова, что, убегая,
На прощанье ты шепнула мне:
Если любишь - найди,
Если хочешь - приди,
Этот день не пройдет без следа.
Если ж нету любви,
Ты меня не зови,
Все равно не найдешь никогда.
И ночами снятся мне недаром
Холодок оставленной скамьи,
Тронутые ласковым загаром
Руки обнаженные твои.
Неужели не вернется снова
Этой летней ночи забытье,
Тихий шепот голоса родного,
Легкое дыхание твое:
Если любишь - найди,
Если хочешь - приди,
Этот день не пройдет без следа.
Если ж нету любви,
Ты меня не зови,
Все равно не найдешь никогда.
HÃY ĐỂ MẶT TRỜI LUÔN CHIẾU SÁNG
Một vầng thái dương
Bầu trời vòng quanh –
Đấy là bức tranh một cậu bé
Cậu bé vẽ trên tờ giấy nhỏ
Và bên góc ký tên mình:
Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng
Hãy để cho bầu trời mãi xanh
Hãy để cho có mẹ thường xuyên
Và hãy để cho em mãi mãi.
Hỡi người bạn mến thương
Hỡi người bạn tốt
Nhân loại muốn hòa bình.
Và ở tuổi ba lăm
Con tim không mỏi mệt
Chỉ muốn nhắc lại rằng:
Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng…
Người lính hãy lặng im hơn
Hãy nghe này anh lính trẻ
Loài người sợ vô cùng tiếng nổ.
Hàng nghìn đôi mắt mở
Hàng nghìn đôi mắt nhìn bầu trời
Lặp đi lặp lại những đôi môi:
Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng…
Chúng ta phản đối tai nạn
Chúng ta chống lại chiến tranh
Ta đứng lên theo những cậu bé của mình.
Mặt trời muôn măm! Hạnh phúc muôn năm –
Đấy là lời con người ra lệnh.
Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng
Hãy để cho bầu trời mãi xanh
Hãy để cho có mẹ thường xuyên
Và hãy để cho em mãi mãi.
_____
*Theo nhà thơ K. Chukovsky trong cuốn “Ọ dvux do piat” thì điệp khúc của bài thơ này là những lời của một cậu bé 4 tuổi viết năm 1928.
Пусть всегда будет солнце
Солнечный круг,
Небо вокруг -
Это рисунок мальчишки.
Нарисовал он на листке
И подписал в уголке:
Пусть всегда будет солнце,
Пусть всегда будет небо,
Пусть всегда будет мама,
Пусть всегда буду я.
Милый мой друг,
Добрый мой друг,
Людям так хочется мира.
И в тридцать пять
Сердце опять
Не устает повторять:
Пусть всегда будет солнце...
Тише, солдат,
Слышишь, солдат,-
Люди пугаются взрывов.
Тысячи глаз
В небо глядят,
Губы упрямо твердят:
Пусть всегда будет солнце...
Против беды,
Против войны
Встанем за наших мальчишек.
Солнце - навек! Счастье - навек!-
Так повелел человек.
Пусть всегда будет солнце,
Пусть всегда будет небо,
Пусть всегда будет мама,
Пусть всегда буду я.
Một vầng thái dương
Bầu trời vòng quanh –
Đấy là bức tranh một cậu bé
Cậu bé vẽ trên tờ giấy nhỏ
Và bên góc ký tên mình:
Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng
Hãy để cho bầu trời mãi xanh
Hãy để cho có mẹ thường xuyên
Và hãy để cho em mãi mãi.
Hỡi người bạn mến thương
Hỡi người bạn tốt
Nhân loại muốn hòa bình.
Và ở tuổi ba lăm
Con tim không mỏi mệt
Chỉ muốn nhắc lại rằng:
Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng…
Người lính hãy lặng im hơn
Hãy nghe này anh lính trẻ
Loài người sợ vô cùng tiếng nổ.
Hàng nghìn đôi mắt mở
Hàng nghìn đôi mắt nhìn bầu trời
Lặp đi lặp lại những đôi môi:
Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng…
Chúng ta phản đối tai nạn
Chúng ta chống lại chiến tranh
Ta đứng lên theo những cậu bé của mình.
Mặt trời muôn măm! Hạnh phúc muôn năm –
Đấy là lời con người ra lệnh.
Hãy để mặt trời luôn chiếu sáng
Hãy để cho bầu trời mãi xanh
Hãy để cho có mẹ thường xuyên
Và hãy để cho em mãi mãi.
_____
*Theo nhà thơ K. Chukovsky trong cuốn “Ọ dvux do piat” thì điệp khúc của bài thơ này là những lời của một cậu bé 4 tuổi viết năm 1928.
Пусть всегда будет солнце
Солнечный круг,
Небо вокруг -
Это рисунок мальчишки.
Нарисовал он на листке
И подписал в уголке:
Пусть всегда будет солнце,
Пусть всегда будет небо,
Пусть всегда будет мама,
Пусть всегда буду я.
Милый мой друг,
Добрый мой друг,
Людям так хочется мира.
И в тридцать пять
Сердце опять
Не устает повторять:
Пусть всегда будет солнце...
Тише, солдат,
Слышишь, солдат,-
Люди пугаются взрывов.
Тысячи глаз
В небо глядят,
Губы упрямо твердят:
Пусть всегда будет солнце...
Против беды,
Против войны
Встанем за наших мальчишек.
Солнце - навек! Счастье - навек!-
Так повелел человек.
Пусть всегда будет солнце,
Пусть всегда будет небо,
Пусть всегда будет мама,
Пусть всегда буду я.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét