Nadezhda Teffi (tiếng Nga:
Надежда Тэффи) là bút danh của Nadezhda Aleksandrovna Lokhvitskaya (tiếng Nga:
Надежда Александровна Лохвицкая, 9 tháng 5 năm 1872
- 6 tháng 10 năm 1952)
là nữ nhà văn, nhà thơ Nga sau cách mạng sống lưu vong ở nước ngoài. Teffi là em gái của nữ nhà thơ Mirra Lokhvitskaya.
Tiểu sử:
Teffi sinh ở Sankt-Peterburg, là con gái của một giáo sư luật và chủ tạp chí Судебный вестник (Người đưa tin tư pháp). Bắt đầu in thơ từ năm 1901 theo tên thật, bút danh Teffi xuất hiện từ năm 1907, khi in một số truyện và vở kịch Женский вопрос (Vấn đề phụ nữ). Teffi là tác giả thường xuyên của tạp chí Satyrikon từ năm 1908, đến năm 1918 tạp chí này bị đình chỉ.
Năm 1918 Teffi cùng nhà văn Averchenko đi Kiev, sau đó đi về miền nam nước Nga: Odessa, Novorossisk…, sau đó lên tàu biển đi qua Konstantinopol đến Paris năm 1920. Ở Pháp, bà tiếp tục viết văn, làm thơ phục vụ cộng đồng người Nga ở Pháp. Thế chiến II nổ ra, bà tiếp tục ở Paris. Những năm sau chiến tranh bà tập trung viết hồi ký về các nhà văn, nhà thơ đương thời - từ Kuprin, Banmolt đến Rasputin. Teffi mất ở Paris năm 1952.
Tác phẩm:
*Семь огней, изд. "Шиповник", СПБ, 1910
*Юмористические рассказы, кн. 1, изд.
*"Шиповник", СПБ, 1910; кн. 2. Человекообразные, СПБ, 1911
*И стало так, СПБ, 1912
*Карусель, СПБ, 1913
*Миниатюры и монологи, т. I, изд. М. Г. Корнфельда, СПБ, 1913
*Дым без огня, СПБ, 1914; Ничего подобного, П., 1915
*Неживой зверь, П., 1916
*Вчера, Петроград, 1918 (все в изд. "Новый сатирикон")
*Тихая заводь, Париж, 1921
*Рысь, Париж, 1923
*Взамен политики. Рассказы, "ЗиФ", Москва - Ленинград, 1926
*Вчера. Юмористич. рассказы, изд. "Космос", Киев, 1927
*Танго смерти, изд. ЗиФ, М., 1927
*Книга Июнь, Париж, 1931
*О нежности, Париж, 1938
Một số bài thơ
ĐÃ TẮT NGỌN ĐÈN EM
(Гаснет моя лампада...)
Đã tắt ngọn đèn em…
Đêm nhìn vào cửa sổ…
Em không cần ai cả
Em đã chết từ lâu!
Em chết trong mùa xuân
Trong giờ chiều tĩnh lặng…
Đừng nói gì với em
Đôi mắt em vẫn nhắm.
Lần nữa chẳng hồi sinh
Ý nghĩ về hạnh phúc
Lời ác độc màu đen
Trong tim này thổn thức…
Đã tắt ngọn đèn em…
Giờ bóng đêm vây chặt
Em không cần nước mắt.
Hãy cầu nguyện cho em!
Гаснет моя лампада
Гаснет моя лампада...
Полночь глядит в окно...
Мне никого не надо,
Я умерла давно!
Я умерла весною,
В тихий вечерний час...
Не говори со мною,-
Я не открою глаз!
Не оживу я снова -
Мысли о счастье брось!
Черное, злое слово
В сердце мое впилось...
Гаснет моя лампада...
Тени кругом слились...
Тише!.. Мне слез не надо.
Ты за меня молись!
BÀI CA VỀ TỬ ĐINH HƯƠNG MÀU TRẮNG
(Песня о белой сирени)
Cho em lời thăm hỏi để lòng vui
Khoác cho em vòng hoa lên mái tóc!
Trong ngày vui một mùa hè hạnh phúc
Tử đinh hương màu trắng nở hoa rồi.
Em chỉ muốn tình anh không trở lại!
Trong một ngày thật oi ả, thật nồng!..
Mùi hương thuốc độc trong giờ hoàng hôn
Tử đinh hương màu trắng say chới với.
Ngày đã tắt, và em lại lên đường
Trong bóng đêm, vào bóng đêm trong suốt
Trong giấc mộng của bầu trời ngày trước
Tử đinh hương màu trắng đã không còn.
Песня о белой сирени
Дай мне радость нежного привета,
Мне на кудри свой венок надень!
- В день расцвета радостного лета
Распускалась белая сирень.
Ласк твоих хочу я без возврата!
Знойно долгих в долгознойный день!..
- В час заката ядом аромата
Опьяняла белая сирень.
День угаснет, и уйду я снова
В тени ночи, призрачная тень...
- В снах былого неба золотого
Умирала белая сирень.
KHÚC TƯỞNG NIỆM CHO TÌNH
(Реквием любви)
Tình yêu tôi, người ta đã đem chôn…
Một nỗi buồn như áo quan màu trắng
Trùm lên xung quanh tình yêu và cuộn
Nước mắt bằng những sợi chỉ kim cương.
Và sau đó rất lâu về tình
Lý trí khổ đau đã đọc
Và linh hồn khóc lóc
Cầu xin tĩnh lặng cho tình.
Muôn thuở tình yêu!
Trong tim này - muôn thuở!
Những ý nghĩ màu đen theo tình
Những ý nghĩ màu đen theo đưa đám
Con tim của tôi điên cuồng, nổi loạn
Thổn thức, nức nở về tình…
Tình yêu tôi, người ta đã đem chôn
Sự lãng quên giống như tấm đá
Nặng nề nằm trên mộ chí…
Hãy lặng im… và xin hãy quên tình!
Muôn thuở tình yêu!
Trong tim này - muôn thuở!
Реквием любви
Мою хоронили любовь...
Как саваном белым тоска
Покрыла, обвила ее
Жемчужными нитями слез.
Отходную долго над ней
Измученный разум читал,
И долго молилась душа,
Покоя прося для нее...
Вечная память тебе!
Вечная - в сердце моем!
И черные думы за ней
Процессией траурной шли,
Безумное сердце мое
Рыдало и билось над ней...
Мою схоронили любовь.
Забвенье тяжелой плитой
Лежит на могиле ее...
Тише... Забудьте о ней!
Вечная память тебе!
Вечная - в сердце моем!
(Реквием любви)
Tình yêu tôi, người ta đã đem chôn…
Một nỗi buồn như áo quan màu trắng
Trùm lên xung quanh tình yêu và cuộn
Nước mắt bằng những sợi chỉ kim cương.
Và sau đó rất lâu về tình
Lý trí khổ đau đã đọc
Và linh hồn khóc lóc
Cầu xin tĩnh lặng cho tình.
Muôn thuở tình yêu!
Trong tim này - muôn thuở!
Những ý nghĩ màu đen theo tình
Những ý nghĩ màu đen theo đưa đám
Con tim của tôi điên cuồng, nổi loạn
Thổn thức, nức nở về tình…
Tình yêu tôi, người ta đã đem chôn
Sự lãng quên giống như tấm đá
Nặng nề nằm trên mộ chí…
Hãy lặng im… và xin hãy quên tình!
Muôn thuở tình yêu!
Trong tim này - muôn thuở!
Реквием любви
Мою хоронили любовь...
Как саваном белым тоска
Покрыла, обвила ее
Жемчужными нитями слез.
Отходную долго над ней
Измученный разум читал,
И долго молилась душа,
Покоя прося для нее...
Вечная память тебе!
Вечная - в сердце моем!
И черные думы за ней
Процессией траурной шли,
Безумное сердце мое
Рыдало и билось над ней...
Мою схоронили любовь.
Забвенье тяжелой плитой
Лежит на могиле ее...
Тише... Забудьте о ней!
Вечная память тебе!
Вечная - в сердце моем!
EM TÓC VÀNG
(Я синеглаза, светлокудра)
“Ta lịm người vì đau khổ ngọt ngào
Khổ đau này họa mi không biết đến”.
(Я синеглаза, светлокудра)
“Ta lịm người vì đau khổ ngọt ngào
Khổ đau này họa mi không biết đến”.
Fyodor Sologub.
Em tóc vàng và đôi mắt màu xanh
Anh không phải dành cho em - em biết
Em đi ngang qua nhún nhường, qui phục
Và sự lặng im kiêu hãnh giữ gìn.
Và em biết - có một đời sống khác
Nơi mà em rất thanh mảnh, nhẹ nhàng
Nơi em kiệt sức, mệt lử vì tình
Em tự mình dưới chân anh phủ phục…
Và lịm người vì đau khổ ngọt ngào
Khổ đau này họa mi không biết đến
Anh ve vuốt bàn tay em thanh mảnh
Và mái tóc đen nhánh ở trên đầu.
Còn ở đây không theo lời nguyện ước
Ngoan như một tên nô lệ, người mà anh
Chiều theo ý muốn không hiểu của em
Và những lời của em không tả được.
Em ở cuộc sống này, mà không biết
Đâu là sự thật, đâu ước mơ em
Cuộc đời nào của em là yêu thương
Cuộc đời này, hay đời kia - không biết.
Я синеглаза, светлокудра
«Я замирал от сладкой муки,
Какой не знали соловьи».
Ф.Сологуб
Я синеглаза, светлокудра
Я знаю — ты не для меня...
И я пройду смиренномудро,
Молчанье гордое храня.
И знаю я — есть жизнь другая,
Где я легка, тонка, смугла,
Где от любви изнемогая,
Сама у ног твоих легла...
И, замерев от сладкой муки,
Какой не знали соловьи,
Ты гладишь тоненькие руки
И косы черные мои.
И, здесь не внемлющий моленьям,
Как кроткий раб, ты служишь там
Моим несознанным хотеньям,
Моим несказанным словам.
И в жизни той живу, не зная,
Где правда, где моя мечта,
Какая жизнь моя, родная,—
Не знаю — эта, или та...
ĐÊM YÊU EM
(Меня любила ночь и на руке моей)
Đêm yêu em, và trên bàn tay này
Bàn tay màu đen, đêm đem siết chặt
Nhưng ngày đến - với đêm, em phụ bạc
Em hát về hạnh phúc, về mặt trời.
Con đường của ngày rộng và pha tạp
Nhưng không giật của em cánh tay đen!
Nỗi buồn ngôi sao khóc và ngân vang
Trong những lời về mặt trời, hạnh phúc.
Меня любила ночь и на руке моей
Меня любила ночь и на руке моей
Она сомкнула черное запястье...
Когда ж настал мой день — я изменила ей
И стала петь о солнце и о счастье.
Дорога дня пестра и широка —
Но не сорвать мне черное запястье!
Звенит и плачет звездная тоска
В моих словах о солнце и о счастье!
Em tóc vàng và đôi mắt màu xanh
Anh không phải dành cho em - em biết
Em đi ngang qua nhún nhường, qui phục
Và sự lặng im kiêu hãnh giữ gìn.
Và em biết - có một đời sống khác
Nơi mà em rất thanh mảnh, nhẹ nhàng
Nơi em kiệt sức, mệt lử vì tình
Em tự mình dưới chân anh phủ phục…
Và lịm người vì đau khổ ngọt ngào
Khổ đau này họa mi không biết đến
Anh ve vuốt bàn tay em thanh mảnh
Và mái tóc đen nhánh ở trên đầu.
Còn ở đây không theo lời nguyện ước
Ngoan như một tên nô lệ, người mà anh
Chiều theo ý muốn không hiểu của em
Và những lời của em không tả được.
Em ở cuộc sống này, mà không biết
Đâu là sự thật, đâu ước mơ em
Cuộc đời nào của em là yêu thương
Cuộc đời này, hay đời kia - không biết.
Я синеглаза, светлокудра
«Я замирал от сладкой муки,
Какой не знали соловьи».
Ф.Сологуб
Я синеглаза, светлокудра
Я знаю — ты не для меня...
И я пройду смиренномудро,
Молчанье гордое храня.
И знаю я — есть жизнь другая,
Где я легка, тонка, смугла,
Где от любви изнемогая,
Сама у ног твоих легла...
И, замерев от сладкой муки,
Какой не знали соловьи,
Ты гладишь тоненькие руки
И косы черные мои.
И, здесь не внемлющий моленьям,
Как кроткий раб, ты служишь там
Моим несознанным хотеньям,
Моим несказанным словам.
И в жизни той живу, не зная,
Где правда, где моя мечта,
Какая жизнь моя, родная,—
Не знаю — эта, или та...
ĐÊM YÊU EM
(Меня любила ночь и на руке моей)
Bàn tay màu đen, đêm đem siết chặt
Nhưng ngày đến - với đêm, em phụ bạc
Em hát về hạnh phúc, về mặt trời.
Con đường của ngày rộng và pha tạp
Nhưng không giật của em cánh tay đen!
Nỗi buồn ngôi sao khóc và ngân vang
Trong những lời về mặt trời, hạnh phúc.
Меня любила ночь и на руке моей
Меня любила ночь и на руке моей
Она сомкнула черное запястье...
Когда ж настал мой день — я изменила ей
И стала петь о солнце и о счастье.
Дорога дня пестра и широка —
Но не сорвать мне черное запястье!
Звенит и плачет звездная тоска
В моих словах о солнце и о счастье!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét