Yulia Vladimirovna Drunina (tiếng Nga: Юлия Владимировна Друнина, 10 tháng 5 năm 1924 –
21 tháng 11 năm 1991) – nữ nhà thơ Nga.
Tiểu sử:
Yulia Vladimirovna Drunina sinh ở Moskva. Bố là
giáo viên dạy lịch sử, mẹ là nhân viên thư viện trường. Học ở trường bố dạy.
Năm 17 tuổi tình nguyện ra mặt trận làm y tá chiến trường. Hai lần bị thương.
Năm 1947 tham gia Đại hội các nhà văn trẻ toàn liên bang, được kết nạp vào Hội
nhà văn Liên Xô. Năm 1952 tốt nghiệp trường viết văn Maxim Gorky. Yulia
Vladimirovna Drunina từng được bầu là thư ký Hội nhà văn Liên Xô, được tặng nhiều
huân, huy chương. Năm 1990 được bầu vào Xô viết Tối cao. Khi báo chí hỏi “vào
Xô viết Tối cao để làm gì?”, Yulia Drunina trả lời: “Tôi muốn bảo vệ quyền lợi
của quân đội, bảo vệ quyền lợi của những người tham gia chiến tranh Vệ quốc và
những người tham gia chiến đấu ở Afghanistan”. Sau đó, khi cảm thấy bất lực,
Yulia Drunina đã tự rút lui khỏi Xô viết Tối cao. Năm 1991, bà tự vẫn ở Moskva
do không thừa nhận những nguyên tắc của công cuộc cải tổ (Perestroyka).
Thơ của Yulia Drunina viết về tình yêu, tình bạn, tình đồng đội và tình yêu Tổ quốc.
Tác phẩm:
*Разговор с сердцем, (Trò chuyện với trái tim, 1955), thơ
*Ветер с фронта (Gió từ chiến trường, 1958), thơ
*Современники, (Những người đương thời, 1960), thơ
*Тревога (Nỗi lo, 1965), thơ
*Страна Юность, (Đất nước tuổi trẻ, 1966), thơ
*Ты вернешься, (Anh sẽ trở về, 1968), thơ
*В двух измерениях, (Hai cách đo, 1970), thơ
*Не бывает любви несчастливой (Không có tình yêu nào bất hạnh, 1973), thơ
*Окопная звезда (Ngôi sao nơi chiến hào, 1975), thơ
*Бабье лето (Hè muộn, 1980), thơ
*Алиска (Aliska, 1973), truyện
*С тех вершин (Từ những đỉnh cao ấy, 1979), tự truyện
Các tuyển tập:
*Есть время любить (Một thời để yêu, 2004)
*Память сердца. Стихотворения (Ký ức của trái tim, 2002)
*Неповторимый звёздный час. — Эксмо-Пресс, 2000. (Thời khắc không lặp lại)
*Мир до невозможности запутан. Стихотворения и поэмы (Thế giới rối bời. Thơ và trường ca, 1997)
*Юлия Друнина. Избранное. В двух томах (Tuyển tập tác phẩm. 2 tập, 1981)
Thơ của Yulia Drunina viết về tình yêu, tình bạn, tình đồng đội và tình yêu Tổ quốc.
Tác phẩm:
*Разговор с сердцем, (Trò chuyện với trái tim, 1955), thơ
*Ветер с фронта (Gió từ chiến trường, 1958), thơ
*Современники, (Những người đương thời, 1960), thơ
*Тревога (Nỗi lo, 1965), thơ
*Страна Юность, (Đất nước tuổi trẻ, 1966), thơ
*Ты вернешься, (Anh sẽ trở về, 1968), thơ
*В двух измерениях, (Hai cách đo, 1970), thơ
*Не бывает любви несчастливой (Không có tình yêu nào bất hạnh, 1973), thơ
*Окопная звезда (Ngôi sao nơi chiến hào, 1975), thơ
*Бабье лето (Hè muộn, 1980), thơ
*Алиска (Aliska, 1973), truyện
*С тех вершин (Từ những đỉnh cao ấy, 1979), tự truyện
Các tuyển tập:
*Есть время любить (Một thời để yêu, 2004)
*Память сердца. Стихотворения (Ký ức của trái tim, 2002)
*Неповторимый звёздный час. — Эксмо-Пресс, 2000. (Thời khắc không lặp lại)
*Мир до невозможности запутан. Стихотворения и поэмы (Thế giới rối bời. Thơ và trường ca, 1997)
*Юлия Друнина. Избранное. В двух томах (Tuyển tập tác phẩm. 2 tập, 1981)
BIẾT LÀM SAO GIẢI THÍCH
Biết làm sao giải thích cho người mù
Từ lúc sinh ra đã như đêm mờ mịt
Vẻ đẹp của mùa xuân ngang tàng bạo ngược
Hay sắc cầu vồng không thể hình dung ra?
Biết làm sao giải thích cho người điếc
Từ lúc sinh ra đã điếc lặng như đêm
Vẻ dịu êm của tiếng viôlôngxen
Hay cơn giông khi giữa trời sấm sét?
Biết làm sao giải thích cho người tội nghiệp
Sinh ra trên đời với máu cá lạnh tanh
Vẻ bí ẩn của sự diệu kỳ trên mặt đất
Có tên gọi là TÌNH???
1959
Как объяснить слепому
Как объяснить слепому,
Слепому, как ночь, с рожденья,
Буйство весенних красок,
Радуги наважденье?
Как объяснить глухому,
С рожденья, как ночь, глухому,
Нежность виолончели
Или угрозу грома?
Как объяснить бедняге,
Рожденному с рыбьей кровью,
Тайного земного чуда,
Названного Любовью!
ANH BÊN EM
Anh bên em – tất cả đều tuyệt vời
Và mưa rơi, và cơn gió lạnh
Em cám ơn anh, nguồn ánh sáng
Xin cám ơn vì anh có trên đời.
Xin cám ơn vì những bờ môi
Cám ơn những bàn tay âu yếm
Cám ơn anh, người em yêu mến
Xin cám ơn vì anh có trên đời.
Anh bên em – vì có một điều này
Đã có thể hai chúng mình không gặp…
Cám ơn anh, người yêu duy nhất
Xin cám ơn vì anh có trên đời.
1959
Ты - рядом
Ты - рядом, и все прекрасно:
И дождь, и холодный ветер.
Спасибо тебе, мой ясный,
За то, что ты есть на свете.
Спасибо за эти губы,
Спасибо за руки эти.
Спасибо тебе, мой любый,
За то, что ты есть на свете.
Ты - рядом, а ведь могли бы
Друг друга совсем не встретить..
Единственный мой, спасибо
За то, что ты есть на свете!
ĐEM CHÔN TÌNH YÊU
Tình yêu của mình
Hai đứa đem chôn
Và cây thánh giá
Ta đặt trên ngôi mộ.
– Lạy Chúa! –
Cùng nói lời hai đứa…
Chỉ tình yêu của ta
Đứng dậy từ nấm mồ
Quở trách hai đứa:
– Các người đã làm gì thế?
Ta vẫn sống đây mà!…
1960
Мы любовь свою схоронили
Мы любовь свою схоронили
Крест поставили на могиле.
«Слава Богу!» — сказали оба…
Только встала любовь из гроба,
Укоризненно нам кивая:
— Что ж вы сделали? Я живая!..
***
Variant:
Ta đã đem chôn tình yêu của mình
Rồi ta đặt lên mồ cây thánh giá.
Và cả hai đã nói lời: “Lạy Chúa!”…
Nhưng tình yêu từ ngôi mộ đứng lên
Đổ lỗi cho chúng mình và trách cứ:
- Các ngươi làm gì? Ta vẫn sống nhăn!...
ĐỪNG GẶP LẠI
Đừng gặp lại
Với tình yêu đầu tiên
Hãy cứ để cho tình mãi mãi
Là nguồn hạnh phúc vô biên
Hay là nỗi đau buốt nhói
Hay là bài ca tê tái
Đã ngừng lại bên sông.
Đừng nhớ về ký ức
Không đáng mà –
Tất cả đều đã khác
Ta cảm thấy bây giờ…
Hãy cứ để cho
Điều thiêng liêng nhất
Sẽ bất di bất dịch
Ở trong ta.
Не встречайтесь с первою любовью
Не встречайтесь с первою любовью,
Пусть она останется такой -
Острым счастьем, или острой болью,
Или песней, смолкшей за рекой.
Не тянитесь к прошлому, не стоит -
Все иным покажется сейчас...
Пусть хотя бы самое святое
Неизменным остается в нас.
***
Variant:
Đừng gặp lại với tình yêu đầu tiên
Hãy cứ để tình yêu đầu như vậy –
Hạnh phúc vô bờ, nỗi đau buốt nhói
Hoặc bài ca đã ngừng lại bên sông.
Đừng quay về quá khứ, chỉ hoài công
Tất cả bây giờ dường như đã khác…
Hãy để cho cái điều thiêng liêng nhất
Sẽ bất di bất dịch ở trong lòng.
EM KHÔNG HỀ QUEN
Em không hề quen
Để cho người ta xót thương mình
Và em tự hào rằng trong khói lửa
Những người đàn ông trong máu lửa
Đã gọi người giúp đỡ
Người đó là em…
Nhưng trong buổi chiều nay hòa bình
Buổi chiều tuyết trắng xóa mùa đông
Em không muốn nhớ về quá khứ
Và người phụ nữ –
Vẻ luống cuống, ngỡ ngàng
Em ngã xuống bờ vai anh.
Я не привыкла
Я не привыкла,
Чтоб меня жалели,
Я тем гордилась, что среди огня
Мужчины в окровавленных шинелях
На помощь звали девушку -
Меня...
Но в этот вечер,
Мирный, зимний, белый,
Припоминать былое не хочу,
И женщиной -
Растерянной, несмелой -
Я припадаю к твому плечу.
THỜI BUỔI NI KHÔNG AI CHẾT VÌ TÌNH
Thời buổi ni không ai chết vì tình
Thời đại nay buồn cười và tỉnh táo
Chỉ huyết cầu tố giảm đi trong máu
Chỉ người buồn mà không có nguyên nhân.
Thời buổi ni không ai chết vì tình
Chỉ con tim cứ mỏi mệt hằng đêm.
Nhưng “xe cấp cứu”, mẹ ơi đừng gọi
Kẻo bác sĩ thất vọng nhún vai và nói:
“Thời buổi ni không ai chết vì tình …”
Теперь не умирают от любви
Теперь не умирают от любви —
насмешливая трезвая эпоха.
Лишь падает гемоглобин в крови,
лишь без причины человеку плохо.
Теперь не умирают от любви —
лишь сердце что-то барахлит ночами.
Но "неотложку", мама, не зови,
врачи пожмут беспомощно плечами:
"Теперь не умирают от любви..."
CÓ MỘT THỜI ĐỂ YÊU
Có một thời để yêu
Có một thời về tình yêu sẽ viết
Tại sao anh cứ yêu cầu:
“Thư của anh hãy đốt!”
Em rất vui mừng
Rằng có một người ở chốn trần gian
Người này không hề biết
Rằng tuyết của thời gian
Từ lâu trên đầu tóc
Của cô gái đã mang
Rằng cô đã từng
Nếm trải niềm vui và nước mắt…
Anh chớ yêu cầu:
“Thư của anh hãy đốt!”
Có một thời để yêu
Có một thời về tình yêu sẽ viết.
Есть время любить
Есть время любить,
Есть - писать о любви.
Зачем же просить:
"Мои письма порви"?
Мне радостно -
Жив на земле человек,
Который не видит,
Что времени снег
Давно с головой
Ту девчонку занес,
Что вдоволь хлебнула
И счастья, и слез...
Не надо просить:
"Мои письма порви!"
Есть время любить,
Есть - читать о любви.
TÌNH YÊU ĐI QUA
Tình yêu đi qua.
Nỗi đau đi qua.
Và lòng hận thù tàn tạ.
Chỉ sự hững hờ –
Đấy là điều tai họa –
Như tảng băng cứng đờ.
Любовь проходит
Любовь проходит.
Боль проходит.
И ненависти вянут гроздья.
Лишь равнодушье -
Вот беда -
Застыло, словно глыба льда.
TRONG TÌNH YÊU KHÔNG CÓ KẺ ĐÚNG, SAI
Trong tình yêu không có kẻ đúng, sai
Chẳng lẽ hiện tượng tự nhiên này là rượu?
Tình yêu cũng giống như lò lửa cháy
Bay trên số phận mọi người.
Trong tình yêu không có kẻ đúng, sai
Trong tình yêu không một ai có lỗi
Chỉ tiếc thay cho dại dột cái người
Từng cố tình dập tắt lò lửa cháy…
Нет в любви виноватых и правых
Нет в любви виноватых и правых.
Разве эта стихия - вина?
Как поток раскаленной лавы
Пролетает по судьбам она.
Нет в любви виноватых и правых,
Никого здесь нельзя винить.
Жаль безумца, который лаву
Попытался б остановить...
Tình yêu đi qua.
Nỗi đau đi qua.
Và lòng hận thù tàn tạ.
Chỉ sự hững hờ –
Đấy là điều tai họa –
Như tảng băng cứng đờ.
Любовь проходит
Любовь проходит.
Боль проходит.
И ненависти вянут гроздья.
Лишь равнодушье -
Вот беда -
Застыло, словно глыба льда.
TRONG TÌNH YÊU KHÔNG CÓ KẺ ĐÚNG, SAI
Trong tình yêu không có kẻ đúng, sai
Chẳng lẽ hiện tượng tự nhiên này là rượu?
Tình yêu cũng giống như lò lửa cháy
Bay trên số phận mọi người.
Trong tình yêu không có kẻ đúng, sai
Trong tình yêu không một ai có lỗi
Chỉ tiếc thay cho dại dột cái người
Từng cố tình dập tắt lò lửa cháy…
Нет в любви виноватых и правых
Нет в любви виноватых и правых.
Разве эта стихия - вина?
Как поток раскаленной лавы
Пролетает по судьбам она.
Нет в любви виноватых и правых,
Никого здесь нельзя винить.
Жаль безумца, который лаву
Попытался б остановить...