Hơn 40 Blog. Hơn 300 Nhà thơ nổi tiếng Thế giới và những Lời chúc – Giai thoại – Chuyện tình hay nh

Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

Thơ Lev Mey


Lev Aleksandrovich Mey (tiếng Nga: Лев Александрович Мей, 13 tháng 2 năm 1822 – 16 tháng 5 năm 1862) là một dịch giả, nhà viết kịch, nhà thơ Nga. 

Tiểu sử: 
Lev Mey sinh Moskva trong một gia đình quí tộc gốc Đức đã sa sút. Bố ông là một sĩ quan từng tham gia trận đánh Borodino nổi tiếng, mất khi ông mới 5 tuổi. Học xong trường Lycee, ông làm việc trong tòa thị chính Moskva. Những năm 1848 – 1853 là thành viên tích cực của tạp chí Москвитянин, làm quen với các nhà thơ: Grigoryev, Ostrovsky. Từ năm 1853 chuyển về sống Sankt-Peterburg, làm việc cơ quan lưu trữ và tập trung cho việc sáng tác. Ông cộng tác với các tạp chí: «Отечественные записки», «Сын отечества», «Светоч», «Время, và các báo: «Русский мир», «Иллюстрация». Từ năm 1862, vợ ông vay tiền của bạn bè mở tạp chí «Модный магазин» được bạn đọc đón chào rất nồng nhiệt. 

Thơ của Lev Mey giàu nhạc điệu, nhiều bài thơ của ông lấy đề tài lịch sử và dân gian, chuyển tải một cách trung thành tâm lý và những nhân vật của lịch sử. Ngoài sáng tác thơ, văn, Lev Mey còn dịch nhiều nhà thơ lớn như Anacreon, Lord Byron, Johann Wolfgang von Goethe, Heinrich Heine, Taras Shevchenko, Adam Mickiewicz … ra tiếng Nga. Nhiều bản dịch thơ của ông đến nay vẫn còn giữ nguyên giá trị. Lev Mey mất ở Sankt-Peterburg năm 1862. 

Tác phẩm: 

*Хозяин, 1849 
*Оборотень, 1858 
*Песня про княгиню
Ульяну Андреевну Вяземскую, 1858 
*Песня про боярина Евпатия Коловрата, 1859
 
*Александр Невский, 1861
 
*Юдифь, 1855
 
*Еврейские песни, 1856
 
*Соборное Воскресенье, 1850
 
*Медвежья правда, 1850
 
*Гривенник, 1860
 
*Чубук, 1860
 
*Батя, 1861
 
*Царская невеста (1849)
 
*Псковитянка (1849-1859)
 
*Полн. собр. соч., 4 изд., т. 1-2, СПБ, 1911
 
*Избр. произв. [Вступ. ст. Г. М. Фридлендера], М. - Л., 1962
 
*Избр. произв. [Вступ. ст. К. К. Бухмейер], Л., 1972
 




TƯỞNG NHỚ HEINE

Hỡi người ca sĩ sống không lâu 
Vì anh chẳng còn sức nữa 
Nhưng tình yêu sẽ còn rất lâu 
Những bông hoa trên mồ anh sẽ nhổ. 

Và hồi âm bài hát trên mồ anh 
Sẽ muôn thuở không hề im lặng 
Một khi Chúa Trời chưa lên tiếng: 
Lazarus, ngươi hãy hồi sinh!” 


Памяти Гейне

Певец! Не долго прожил ты,—
И жить не стало силы;
Но долго будет рвать цветы
Любовь с твоей могилы,

И вековечно не замрет
Над нею отзвук песни,—
Пока господь не воззовет:
«Встань, Лазарь, и воскресни!»


TÔI MUỐN CÓ MỘT LỜI


Tôi muốn có một lời 
Hoà vào nỗi buồn tôi 
Rồi ném vào ngọn gió 
Bay về nơi xa xôi. 

Mặc dù lời có buồn 
Theo gió đến với em 
Mọi nơi và mọi lúc 
Rót vào trong lòng em! 

Nếu mỏi mệt mắt nhìn 
Khép lại trong bóng đêm 
Dù cho lời buồn bã 
Vang trong mộng về em. 


Хотел бы в единое слово

Хотел бы в единое слово
Я слить мою грусть и печаль
И бросить то слово на ветер,
Чтоб ветер унес его вдаль.

И пусть бы то слово печали
По ветру к тебе донеслось,
И пусть бы всегда и повсюду
Оно тебе в сердце лилось!

И если б усталые очи
Сомкнулись под грезой ночной,
О, пусть бы то слово печали
Звучало во сне над тобой.



TẠI SAO

Hỡi người đẹp xa xăm 
Sao đi mơ về anh 
Bừng lên trong tơi xốp 
Một chiếc gối cô đơn? 

Gập người trong bóng đêm! 
Những con mắt lười nhác 
Bụi tóc tơi và xốp 
Và bờ môi kiêu hùng. 

Anh mơ giữa đời thường 
Giấc mộng của mùa xuân 
Trong con tim đã mất 
Đê
m địa ngục trùm lên. 

Hỡi người đẹp xa xăm 
Sao đi mơ về anh 
Nếu lạnh cùng giấc mộng 
Một chiếc gối cô đơn?


Зачем?

Зачем ты мне приснилася,
Красавица далекая,
И вспыхнула, что в полыме,
Подушка одинокая?

Ох, сгинь ты, полуночница!
Глаза твои ленивые,
И пепел кос рассыпчатый,
И губы горделивые -

Всё наяву мне снилося,
И всё, что греза вешняя,
Умчалося,- и на сердце
Легла потьма кромешная..

Зачем же ты приснилася,
Красавица далекая,
Коль стынет вместе с грезою
Подушка одинокая?..


EM BUỒN
Tặng cho ai đấy


Em buồn, em đau khổ
Em khóc, người đẹp của anh!
Em có từng nghe lời bài hát cổ:
Nước mắt của thiếu nữ - là sương?”

Buổi sớm sương rơi trên đồng
Đ
ến trưa không còn dấu vết
Cũng như thế thôi, dòng nước mắt
Mãi mãi sẽ không còn
Giống như giọt sương trên đồng
Đ
i về đâuchỉ có trời biết được.

Mặt trời đ rực của tình
Bằng ngọn lửa làm khô dòng nước mắt
Và làm tung bay chỏm tóc
Của thời tuổi trẻ cuồng điên.


Ты печальна
Кому-то

Ты печальна, ты тоскуешь,
Ты в слезах, моя краса!
А слыхала ль в старой песне:
"Слезы девичьи - роса"?

Поутру на поле пала,
А к полудню нет следа...
Так и слезы молодые
Улетают навсегда,
Словно росы полевые,
Знает бог один - куда.

Развевает их и сушит
Жарким пламенем в крови
Вихорь юности мятежной,
Солнце красное любви.



ANH XƯA CHẲNG DỐI EM

Anh xưa chẳng dối em
Khi yêu như điên cuồng
Xé hồn ra từng mảnh
Không nói: sợ cực hình.

Không dối em bây giờ
Khi hướng về giấc mơ
Bước chân theo tranh đấu
Đ
ến tĩnh lặng nghìn thu.

Nhưng em yêu anh chăng
Dù trong mộ, đừng nguyền
Em đang nhìn âu yếm
Trên mộ?... Em lừa anh!


Я не обманывал тебя

Я не обманывал тебя,
Когда, как бешеный любя,
Я рвал себе на части душу
И не сказал, что пытки трушу.

Я и теперь не обману,
Когда скажу, что клонит к сну
Меня борьба, что за борьбою
Мне шаг до вечного покою.

Но ты полюбишь ли меня,
Хотя в гробу, и, не кляня
Мой тленный труп, любовно взглянешь
На крышку гроба?.. Да?.. Обманешь!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét